PHAN RANG HOÀNG HÔN PHỐ
Thơ: HỮU LỢI
Nắng ủ vàng bờ bãi sông Dinh
Cơn gió hoang phố xá nồng hơi biển
Chùm nho tím như mắt người đang nhớ
Cuối trời xa, cánh diều chợt tỏ mờ.
Tiếng còi réo cầu Đạo Long, đoàn xe hối hả
Vụt cánh cò loang như muốn níu trời chiều
Ngun ngút bờ xa khói vờn lên khe lá
Hương lúa đồng theo chiều gió miên man.
Góc đường này lớp học cũng vừa tan
Cha đứng chờ con dưới bóng me rợp bóng
Trong lối nhỏ hồn nhiên vài tiếng trẻ
Còn bi bô bài học mới tan chiều.
Bỗng thấy yêu mỗi bước phố ta đi
Tiếng guốc khua bâng khuâng tà áo trắng
Dòng ngược xuôi vương nụ cười lấp lánh
Chiều tan ca đường cũ đón em về.