Khúc lặng Phan Rang
Khúc lặng Phan Rang
Thơ: TẤN NGHĨA
Chập chờn những giấc mơ đêm
Em hiện về trong ta như cô tiên bước ra từ giấc mộng
Ngào ngạt hương thơm
Lộng lẫy sắc màu
Ta là người ngu ngơ
đi đuổi bắt mặt trời
được gặp em giữa ngày Phan Rang nắng.
Hoa xương rồng nở hoa
Cát nóng bàn chân cháy bỏng
gánh dưa hồng uốn cong đòn gánh
bữa cơm cuối mùa còn nở nụ cười vui
tôi muốn về với em, về với Phan Rang
với khoảng cách mông lung sâu thẳm
còn lại tình yêu nhớ đến ngây người.